Viết Đoạn Văn Kể Về Tấm Gương Vượt Khó

Viết Đoạn Văn Kể Về Tấm Gương Vượt Khó

Trong cuộc sống, có rất nhiều người gặp hoàn cảnh khó khăn nhưng vẫn luôn biết vươn lên phấn đấu không ngừng được nhiều người ngưỡng mộ. Em đã từng nghe và đọc nhiều trên sách báo về tấm gương vượt khó trong học tập. Và mới đây, được tận mắt thấy mắt chứng kiến một tấm gương như thế em mới thấy càng thấy trân trọng và khâm phục người bạn ấy.

Trong cuộc sống, có rất nhiều người gặp hoàn cảnh khó khăn nhưng vẫn luôn biết vươn lên phấn đấu không ngừng được nhiều người ngưỡng mộ. Em đã từng nghe và đọc nhiều trên sách báo về tấm gương vượt khó trong học tập. Và mới đây, được tận mắt thấy mắt chứng kiến một tấm gương như thế em mới thấy càng thấy trân trọng và khâm phục người bạn ấy.

Kể về một tấm gương vượt khó mà em biết hay nhất số 11

Em có một người bạn rất thân tên là Linh Chi. Cậu ấy được mọi người vô cùng yêu mến, bởi tấm lòng nhân hậu, giàu tình yêu thương, thường xuyên giúp đỡ người khác của mình.

Linh Chi là chị cả trong một gia đình có ba chị em. Hằng ngày, bố mẹ bận bịu với công việc đồng áng. Chi một mình quán xuyến công việc nhà và chăm sóc hai đứa em. Vì thế mà trông cậu ấy luôn rất chín chắn so với bạn bè cùng trang lứa. Nếu nói về thành tích học tập, thì Linh Chi không phải là một học sinh giỏi. Điểm số của cậu ấy luôn chỉ ở mức khá. Tuy nhiên, điều đó không chút gì ảnh hưởng đến tình cảm mọi người dành cho Chi. Bởi cậu ấy vẫn luôn học tập rất chăm chỉ, nỗ lực hết mình. Bài tập cô giáo giao, Chi luôn làm đầy đủ, câu nào không hiểu thì sẽ hỏi lại các bạn hoặc thầy cô chứ không bỏ qua hay chép sách giải.

Ngoài sự kiên trì, chăm chỉ trong học tập, Chi còn là một cô bé trung thực và tốt bụng. Cậu ấy thường xuyên giúp đỡ mọi người một cách vô tư mà không đòi hỏi gì. Có lần, khi lớp em đang học thể dục thì có một bạn quên không mang theo giày. Hôm đó, lớp em còn thi nhảy cao nữa, nếu không có giày thì sẽ khó để nhảy qua được. Thế là ngay khi vừa thi xong, Chi đã mang giày của mình cho bạn mượn, còn bản thân thì đi chân đất đến hết tiết học. Hay có lần, một bạn trong lớp bị đau bụng nên về sớm, nhưng đúng hôm đấy lại đến lịch bạn đó trực nhật cuối buổi. Khi cả lớp còn chưa biết phân công như thế nào thì Chi đã tự mình đứng lên nhận phần việc đó. Những hành động đấy của Chi khiến chúng em vô cùng cảm phục và ngưỡng mộ.

Mỗi khi nghĩ đến Chi em lại như có thêm động lực để cố gắng hoàn thiện bản thân hơn. Mong rằng trong tương lai, Chi vẫn sẽ mãi luôn là một thiên thần với trái tim lương thiện như bây giờ.

Top 15 Kể về một tấm gương vượt khó mà em biết

Kể về một tấm gương vượt khó trong học tập mà em biết lớp 6

Mua tài khoản Hoatieu Pro để trải nghiệm website Hoatieu.vn

Kể về một tấm gương vượt khó trong học tập mà em biết là đề bài tập làm văn kể chuyện lớp 6 sách Kết nối tri thức. HoaTieu xin giới thiệu đến bạn đọc dàn ý và những đoạn văn ngắn viết về một tấm gương vượt khó trong học tập nhằm giúp các em học sinh có thêm tài liệu tham khảo khi thực hành viết văn, theo đúng yêu cầu đề bài. Mời các em theo dõi chi tiết top 15 đoạn văn mẫu lớp 6 dưới đây.

Đề bài: Hãy kể một tấm gương kiên trì vượt khó trong học tập mà em biết.

Kể về một tấm gương vượt khó trong học tập mà em biết lớp 6 số 5

Tôi sinh ra và lớn lên tại một vùng quê nghèo nhưng giàu truyền thống hiếu học. Và xung quanh tôi có rất nhiều tấm gương vượt khó học giỏi rất đáng trân quý. Với tôi, sự nỗ lực vươn lên trong học tập, tinh thần không chịu khuất phục trước bi kịch số phận của một người bạn trong lớp của tô bạn Phước Anh khiến tôi cảm phục vô cùng.

Cô bạn Phước Anh với dáng người nhỏ nhắn, thanh mảnh nhưng thanh thoát và nhanh nhẹn vô cùng. Gương mặt bầu bĩnh phúc hậu. Đôi mắt to tròn, nước da hơi ngăm đen vì vất vả gió sương, mái tóc dài, đen óng ả. Nụ cười rất thân thiện và hiền lành.

Gia đình Phước Anh từ lâu cũng đã được biết đến có hoàn cảnh vô cùng khó khăn nhưng Phước Anh vẫn vươn lên, vượt qua tất cả, trở thành học sinh giỏi toàn diện và trở thành tấm gương sáng về đạo đức và lối sống cho chúng tôi noi theo. Gia đình Phước Anh chỉ có bạn, mẹ và bà ngoại sống cùng nhau, bà ngoại của Phước Anh đã rất già yếu, lại đau ốm liên miên, một mình mẹ Phước Anh phải bươn chải lo phần kinh tế cho cả gia đình, gánh nặng cuộc sống mưu sinh chưa hết, gánh nặng quá khứ khi nhà vẫn còn nợ rất nhiều từ hồi bố Phước Anh bệnh nặng rồi qua đời. Như mẹ của Phước Anh từng tâm sự trong một dịp cả lớp tôi đến thăm bà ngoại và động viên gia đình Phước Anh: “Cuộc sống gia đình còn nhiều khó khăn nhưng cô sẽ hết sức nỗ lực chăm chỉ làm việc để lo cho bà ngoại và Phước Anh, cô nhất định sẽ cho Phước Anh ăn học đàng hoàng. Phước Anh rất thương mẹ và rất nghe lời mẹ, nên cô cảm thấy hạnh phúc vô cùng”.

Hoàn cảnh gia đình khó khăn như vậy nhưng Phước Anh trong 6 năm liền đều đạt danh hiệu học sinh giỏi toàn diện. Trong lớp Phước Anh rất chăm ngoan, nghe lời thầy cô và hòa đồng với các bạn, luôn luôn chú tâm vào việc học tập, cũng luôn biết giúp đỡ các bạn khác nên mọi người rất yêu quý Phước Anh. Những hoạt động trường lớp Phước Anh vẫn tham gia rất nhiệt tình.

Ngoài công việc học, ở nhà Phước Anh cũng rất đảm đang. Mẹ Phước Anh làm công nhân, vì hoàn cảnh khó khăn nên mẹ em thường xuyên nhận thêm, tăng ca, mong sao có thêm thu nhập trang trải kinh tế cho gia đình. Bởi vậy, việc nhà đều một tay Phước Anh chăm non, Phước Anh chăm sóc bà ngoại rất chu đáo, bón cơm cho bà trong mỗi bữa ăn, tắm cho bà, chăm bà từng li từng tí. Băm bèo nấu cơm cho lợn, thái rau cho gà, trồng rau,tưới rau, đồng áng thóc lúa rơm rạ, dọn dẹp nhà cửa đều một mình Phước Anh đảm nhận.

Phước Anh học giỏi toàn diện, môn nào Phước Anh cũng đều rất nổi bật đến mức thầy cô nào cũng coi Phước Anh là học trò cưng của mình, học đều các môn nhưng Phước Anh thích nhất môn Văn, Phước Anh có những bài văn kể chuyện và nêu suy nghĩ rất hay và cảm động. Phước Anh nói mai sau muốn làm một nhà báo chân chính. Muốn dùng ngòi bút của mình để đấu tranh với cái xấu cái ác và viết lên những bài báo chân thực về cuộc sống của nhân dân. Kì thi học sinh giỏi vừa rồi, với môn Văn dự thi Phước Anh đã đạt giải nhất cấp huyện và giải nhì cấp tỉnh. Các thầy cô và cả lớp ai cũng tự hào về Phước Anh.

Là một học sinh giỏi, ham học lại rất chăm ngoan và có tinh thần vượt khó nên Phước Anh rất được thầy cô và bạn bè trong trường quý mến. Ở nhà Phước Anh cũng hết mực hiếu thảo khi thay mẹ chăm sóc bà ngoại, đảm đang tháo vát trong việc nhà. Tinh thần hiếu học và ý chí nghị lực vươn lên của Phước Anh thật đáng khâm phục. Với tất cả bản lĩnh mà mình có tôi tin rằng nhất định Phước Anh sẽ có một tương lai tươi sáng.

Em rất tự hào vì có một người bạn như Phước Anh. Em thấy bản thân còn nhiều thiếu sót. Không chỉ em mà có rất nhiều bạn nhỏ khác cũng cần học hỏi thêm nhiều điều từ Phước Anh.

Kể về một tấm gương vượt khó mà em biết số 4

Hôm nay, không như buổi chiều khác mà là 1 buổi chiều đầy cảm xúc trong lớp học của lớp tôi. Vì tuần trước lớp tôi đã đạt cả tuần học tốt nên cô giáo chủ nhiệm đã hứa rằng hôm nào tới tiết của cô, cô sẽ kể chuyện cho nghe và hôm nay đã tới ngày đó. Chúng tôi rất vui khi cô giáo chuẩn bị kể. Các bạn cứ nghĩ sẽ là 1 câu chuyện cực kì vui nhưng lạ thay, cô giáo lại kể về 1 anh khuyết tật ở trường tôi.

Chúng tôi như cụt hứng vì đang muốn nghe chuyện cười mà lại thành ra thế này! Nhưng không như chúng tôi nghĩ, đó lại là 1 câu chuyện rất hay và cảm động. Cô giáo bắt đầu kể:

- Một lần đi coi thi học sinh giỏi cấp huyện. Khi bước vào phòng thi thì có một phụ nữ đưa con trai đến và nói với cô: Cô ơi, cho cháu nhà em ngồi cạnh ổ điện ạ. Cô không hiểu và hỏi lại: sao lại ngồi cạnh ổ điện hả chị? Và người phụ nữ ấy trình bày: Vì cháu nhà em nó không viết được nên cháu xin thi bằng máy tính, cô cho cháu ngồi gần ổ điện để cắm điện không em sợ đang thi máy tính hết điện. Lúc đó cô nhìn sang bên cạnh thì mới biết đó là em học sinh khuyết tật, tự dưng trong cô có một sự xúc động và cảm phục không hề nhẹ. Và cô bảo: Vâng chị cứ ra ngoài cổng trường chờ đi.

Và đúng như nguyện vọng em ấy được ngồi một mình một bàn và ngồi gần ổ cắm điện. Anh ấy tên là: Nguyễn Đức Thuận sinh ngày 01-01-2003 học sinh trường THCS Đại Xuân (Hiện nay là trường THCS Nguyễn Cao) dự thi học sinh giỏi toán lớp 7, anh ấy bị khuyết tật từ nhỏ hai tay và chân bị co rút nên ko thể cầm bút viết được và đi lại rất khó khăn, ngay cả khi anh ấy nói cũng rất khó và không nghe được. Bằng nghị lực kiên cường và tinh thần hiếu học của mình, anh ấy đã vượt lên số phận để trở thành một học sinh giỏi đại diện cho trường đi thi học sinh giỏi cấp huyện. Khi làm bài thi cô càng khâm phục em hơn khi em sử dụng máy tính một cách thành thạo với những ngón tay co cứng run run gõ chậm chạp trên bàn phím. Sau 120 phút anh ấy đã hoàn thành bài thi mà không đầu hàng trước một phép tính nào.

Trong khi đó một số ít học sinh là những con người khoẻ mạnh được cha mẹ chăm sóc không thiếu gì nhưng các em vẫn đua đòi không chiụ học, chơi games nhiều dẫn đến nghiện, nói tục chửi bậy dẫn đến quen mồm thậm chí còn đánh nhau hội đồng... Đó là thực trạng đã, đang và vẫn diễn ra hàng ngày. Qua đó cô muốn nhắc nhở và cảnh báo các em rằng: hình thể khuyết tật thì y học có thể chữa được nhưng tâm hồn và nhân cách khuyết tật thì không có thuốc gì chữa nổi.

Nghe xong câu chuyện, chúng tôi đều xúc động trước những gì cô giáo vừa kể. Chúng tôi không còn vẻ ngoài tức giận vì cô không kể chuyện cười nữa thay vào đó là những giọt nước mắt trên hai hàng mi. Các bạn thấy đấy, không phải họ là những người bị khuyết tật mà chúng ta lại coi thường họ được mà chúng ta phải biết giúp đỡ cho họ làm cho cuộc sống này thêm tươi đẹp hơn.

Hiện nay, anh Nguyễn Đức Thuận là người đứng đầu trong đội tuyển Toán của lớp 8C. Anh ấy thật quả là một tấm gương mà chúng ta cần phải học tập.